Kẻ Quáy Rối - 20/10/2023

 Kẻ Quáy Rối

Giá như vua miền hoan lạc có dạo bước qua đây
Thì tình yêu sẽ khiến Người quay lại
Vì Người chẳng phải là tình nhân như ta sao
Và liệu Người sẽ không tiết lộ những gì
Làm tim mình đau khổ?"

Nguồn: Cõi thơ (Kahlil Gibran, song ngữ Anh-Việt), NXB Đà Nẵng, 1998

Tôi không muốn làm kẻ quấy rối của cuộc đời ai. Cũng không muốn làm kẻ phá hoại xen vào chuyện gì. Tất cả kết quả làm tôi đau khổ ngày hôm nay là do chính tay tôi tạo dựng. Tôi không trách trời, không trách người, không trách em mà chỉ trách chính mình. 

Tôi đã dành một khoảng thời gian hậu chia tay để tưởng nhớ lại mối tình của tôi và em. Tôi tưởng rằng sau khi chia tay em, tôi có thể quên em đi nhanh bởi vì chuyến xe tình yêu của hai mình dừng lại là do chính chân tôi đạp phanh, tay tôi đẩy em ra khỏi cuộc đời mình thật lạnh lẽo. 

Nhưng mà, khi nhìn em cùng người ấy từ xa, trái tim tôi như chết lặng. Một hồi chuông thức tỉnh! Một tiếng trống vang lên giữa cuộc đời vắng lặng. Lúc nhìn tấm hình ấy, trái tim tôi như bị đâm mười nhát dù rằng chính tôi là người luôn mong em sẽ tìm được hạnh phúc khác - người trân trọng em hơn tôi.

Tôi cũng không biết bày tỏ gì ngoài cái thứ tâm tình mâu thuẫn đầy nghiệt ngã này. Khi chia tay, hôm đó là ngày mưa rất lớn đến xối xả, tiếng gào khóc của em như siêu thanh gâm thẳng vào tai tôi. Tôi mệt mỏi và kiệt quệ vì làm sao tình yêu giữa chúng ta vốn đẹp như vậy thì lại có kết cục tàn nhẫn vậy.  Tình yêu từ khi nào trở thành thứ vực thẩm hút lấy năng lượng sống giữa tôi và em.. từ khi nào đôi ta không còn nhiều tiếng nói chung, nhiều nụ cười và sự thấu hiểu.. cuối cùng chỉ toàn tiếng quở trách nhau và cãi vả?

Trên nẻo ấy, tơi bời, - Em đã biết -
Những tình phai duyên úa, mộng tan tành.
Trên nẻo ấy, sẽ từ muôn đáy huyệt,
Ái ân xưa vùng dậy níu chân anh.

                                - Vũ Hoàng Chương - Thơ "Quên" 

Lỗi ở hai mình đúng không em? Viết ra lời này như dạy chúng ta cách yêu một lần nữa, rằng sau này, khi ta không còn yêu nhau.. em đang yêu người đó và tôi yêu người khác. Chúng ta sẽ yêu họ tốt nhất sau sai lầm của tình yêu đôi ta.

Chuyển rằng em bướng bỉnh không bao giờ nhận sai, tôi thì lại chọn ngậm đắng. Không bao giao nhau một đường thẳng tìm ra được điểm chung ở mỗi lần tranh cãi. Em biết không? Mỗi lần nghe em la rầy, chỉ trích thì tôi chỉ im lặng nghe, tức giận nhưng không phản bác lại em. Có đôi khi có nói thì em lại chỉ ra điểm tôi sai, điểm khiến em như vậy nên tôi không khuất phục. Tôi biết sự ức chế, kiềm nén đó đã giết chết đi tình yêu dần dần. Tôi vẫn rất yêu em. Tôi yêu cả hình tượng tôi về em - dịu hiền, giỏi giang và nghe lời. 

Ở lúc thực tại nó quật ngược, nỗi đau quá khứ và những vết sẹo do đời gây ra cho em, nó đã khiến em hình thành khía cạnh gai góc, bướng bỉnh và dễ xù lông với cuộc đời. Tôi vẫn tự tin rằng mính sẽ dịu dàng cảm hoá được cái gai góc đó,ôm trọn nỗi đau thay em. Tôi vẫn làm được nhưng vô tình nó giết chết luôn chính con người tôi. Tôi mất đi chính mình nhiều lắm. Tôi không có bản lĩnh để bên em, bảo vệ em. Tôi biết rằng em thường hay nói "người ta sẽ không chịu nổi em, không ai chịu nổi được em". Tôi cũng bảo "Sương chịu được em, yên tâm, có Sương ở đây".

Chắc là lúc đó, em tuyệt vọng và nghĩ cuối cùng tôi cũng thất hứa. Em à.. chỉ là tôi cần tìm lại một khoảng lặng cho chính mình, tìm lý do mình tồn tại, muốn thời gian kiểm chứng hết thảy tình yêu đôi mình và tôi. Tôi biết đó là cảnh tàn nhẫn nhất tôi từng gây ra với em. Tôi cũng biết bao lời hẹn thề lứa đôi cũng là tôi làm chết cứng. 

Là tôi yêu em sai cách,là tôi chọn âm thầm chịu đựng để nó càng lớn dần mà không học cách nói hết cho em hiểu. Là tôi chọn rời bỏ nhưng tôi vẫn yêu em. Tôi vẫn âm thầm theo dõi em dù cho nó đau gậm nhấm tôi đến phát điên trên trang cá nhân vô danh đó. Tôi thả không nổi nhưng tôi biết nó chỉ là phần nghìn nổi đau so với những gì em chịu đựng.

Em bảo tôi làm tim em yếu, làm em khó thở vì những hành động tôi gây ra.. mà giờ sao tôi cũng cảm nhận được giống em rồi? Tôi khó thở, mệt tim, rút cạn năng lượng để hoạt động mỗi ngày và chán ăn kể từ khi hay. Thật đau làm sao em à.. chúng ta đã lạc nhau cả đời. Rằng thật khó để tôi tin rằng em đã trong vòng tay người dàn ông khác. Tôi cũng từng nghe em nói về người đó. Trí óc tôi trở nên điên dại đến muốn nổ tung khi nó cứ khiến tôi tạo ra vô vàng hình ảnh thân mật giữa em và họ. Tôi bị chìm chết trong vọng tưởng đó em à. Đó là cách khiến tôi trả giá đến thân tàn ma dại.

" mười năm vẫn giữ lòng vấn vương.."

Hai đứa mình yêu nhau sai cách, kiềm hãm con người thật của nhau rất nhiều phải không em?  Mình chọn yêu cực đoan và sợ hãi, niềm tin đúng người của hai mình cũng dần đà phai nhạt. Mình chịu đựng nhau mà không nói. Tình mình trắc trở vậy mới thành.. chính tôi là người kéo em xuống vũng lầy tình yêu... mà chính tôi chọn kết thúc nó dù tôi còn yêu em lắm. Lần đầu chia xa, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ học được bài học và chỉnh sửa được cách yêu. Song tôi và em vẫn chưa học được. Làm sao để học đây em? Tôi không muốn mất em trong đời. Nhưng phải xót xa thốt lên "muộn rồi!".

Sương còn vương hàng trăm nỗi đau như kéo em xuống
Nơi vực sâu tận cùng trái tim khô cằn sỏi đá "

                -Dạ Vũ-  

Tôi ước gì chúng mình cùng nhau ngồi lại học cách yêu, lại cùng ngồi ở nắp hầm Thủ Thiêm nhìn sông Sài Gòn, nói ra những điều khúc mắt, những cái chưa hài lòng, những uất ức và tiềm thức sâu thẳm khi hai đứa không tin vào trong mối tình này nữa. Viết những lời này, Sương chợt nghĩ vì sao hai lần em muốn chính miệng tôi nói chia tay. Lúc đó, có phải em muốn tôi nói lý do và mạnh dạn đưa ra lý do đúng không? Giờ em cũng đã có người khác.. người đàn ông danh chính ngôn thuận và chễm trệ công khai cùng em rồi....

Ngậm ngùi u uất
Não nuột than van
Oán thương chi mà cay đắng muôn vàn?
Ta chẳng biết nhưng ai mà biết được
Chân đứng lại hồn trôi vào thuở trước
Tưởng chừng nghe thánh thót lệ người xưa
Hán Minh Phi muôn dặm đất Thuyền Vu
Tiếc cung điện Trường An còn nức nở
Ai vụng tính để cung đàn lỡ dở
Ai quên lời sai hẹn lúc chia tay
Mắt mòn trông ải nhạn khói mây bay  

                  - Vũ Hoàng Chương - Thơ "Bạc Tình" 

 

 

 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến